Hà nội một ngày cuối thu..

À mà là một ngày đầu Đông thì đúng hơn, vì mới sáng sớm ngoài đường họ đã mặc những chiếc áo rất dày để chống lại cái rét đầu mùa nhưng lại mang hương vị của cơn gió cuối thu. Từng đọt từng đọt phù phù thổi.. khiến hàng sấu ven đường cứ rì rào rì rào như thể cái siết tay trong tay của đôi nam nữ đang yêu sải bước chân vội vã.. lúc thì mơn man khẽ đùa vào tóc như đã quen biết từ rất lâu, khi thì như giận dữ thốc tháo thổi.. khiến cây cối cứ ngả nghiêng không ngừng..


Mùa này đặc biệt lắm, người thì ngồi tiếc mùa thu sao vội qua nhanh.. mới loáng một cái, chưa kịp mặc quần áo đẹp lang thang trên một con phố đầy lá vàng rụng, hay thả mình vào một quán cóc trên đường về nhà để ngắm phố ngắm phường, ngắm đường qua lại.. rồi có người lại chỉ thích mùa đông lạnh tê cóng đến nhanh đến nhanh để được mặc áo len mẹ mua hồi nào còn thơm mùi sợi.. ấm mùi gió mới!
Mùa thu đẹp và mơ màng là vậy nhưng cũng phải nhường lại cho một mùa đông lạnh giá đang tới.. mang đi những hạt bụi khô, những đám lá vàng mà nó vừa bỏ lại, những hoài niệm ở trong mỗi người, những tiếc nối về mùa đẹp nhất trong năm đã đi qua, những khắc khoải về đời về người.. và tất cả cùng chào đón những đợt gió đông mang vị ngọt của rét, vị ấm của khăn và vị khói từ trong hơi thở..
Cơn mưa chiều nay về mà không báo trước.. mang cái lạnh tê cóng của gió đầu mùa, mang cái rét đôi tay gày thấm nước.. và mình chợt nhận ra mùa thật tuyệt.. tuyệt như khi nó cùng bạn bên ly trà thơm mỗi buổi sớm mai..

 

Nguồn: https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=548935995445983&id=100009887621165

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.