Đông về sáng nay..

Bầu trời như sắp đổ sập xuống phố.. mang theo những đám mây đen bao phủ cả một vùng nhìn xa.. cái cảm giác sởn da gà chạy qua sau gáy khi các đợt gió mạnh dần lên.. cuốn theo bụi trắng và vô số cỏ rác. Trước mắt là một vệt loang loáng mỡ gà của bầu trời chiếu vào những tấm kính lớn của tòa nhà cao tầng phía trước làm mắt cũng được nhuộm một mầu vàng óng.. ở đó có hình những đám mây di chuyển bất thường ngang qua tấm gương khiến nó giống một chiếc màn hình lớn cực đại diễn tả chân thực quang cảnh một cơn mưa lớn sắp đổ sập xuống nơi đây..

Một ngày mưa, hai ngày mưa, ba ngày mưa.. vạn vật như chìm trong ẩm ướt khiến cả cái thành phố này nhịp sống dường như cũng chậm lại không còn hối hả không cả bon chen như những ngày trước đó..

Đêm thứ ba cơn mưa như đã mỏi, nên chỉ lác đác rơi những hạt nhỏ dưới hiên, hay trên ngọn cây làm nhẹ rung chiếc lá.. đến nỗi phải rất yên tĩnh mới có thể nghe được tiếng của nó..

Sáng nay tiết trời bỗng se lạnh, mà tỉnh giấc sớm hơn mọi khi. Kéo tấm voan mỏng để tìm nàng thu ngoài kia, đôi mắt như chợt vụng về bối rối vì vừa chạm vào vị đông ngay trước khung cửa..?

Từng đợt gió rít với cơn mưa đêm nhẹ mang hơi lạnh sượt qua cành khô rồi bỏ lại một mùa lá rụng sau lưng với khăn với áo với giày với tất với bao cảm xúc ấm dày chào đón một mùa đông đến tình cờ sáng nay..
Chợt nhớ đến mấy câu trong một bài hát,

Dường như ai đi ngang cửa
Gió mùa đông bắc se lòng
Chút lá thu vàng đã rụng
Chiều nay cũng bỏ ta đi..

Luong Tran
“đông về sáng nay”

Nguồn: https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=539676359705280&id=100009887621165

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.