Y hẹn lần đi lấy đất sau chàng đem theo một thúng đồ phố do đích thân bá chàng lựa chọn kỹ lưỡng đem vào biếu gia đình ông già ngư phủ . Khác với những vùng khác ,vùng đất chàng ở người ta xưng hô với bậc sinh thành là : bá- u . Bá chàng một chủ lò có nhiều đời làm gốm trong làng , nghề ăn sâu vào máu ông , ông đã thành bậc trưởng thượng trong nghề lại là người có chữ và quảng giao nên rất được trọng nể . Sau lần đi đất ấy – theo cách gọi của nghề : lấy đất – đi đất , chàng thưa chuyện với bá chàng về những gì chàng thấy ở nơi trú ngụ của cha con ông già ngư phủ . Bá chàng một người kiệm lời chỉ gật gù rồi dặn :
– Lần tới đi đất nhớ nhắc bá !
Thúng quà biếu thật hào phóng , bát cơm , bát canh , đĩa to , đĩa nhỏ , những cái nhạo đựng rượu không cái nào giống cái nào , nậm rượu , hũ , vò … được chèn lót lá chuối khô thật cẩn thận . Continue reading →