CHUYỆN LÀNG GỐM (5)

Nhưng chàng đã nhầm , nhầm hoàn toàn ! Nhà nàng đâu có phải chỉ là vuông đất được rào giậu ngăn quây kín bằng lau sậy . Cũng thật dễ hiểu vùng đất bãi nơi hạ lưu các dòng sông cây cối lau sậy , cỏ , lác mọc um xùm . Ngay tự thời Hồng Đức đã ban chiếu khuyến nông ! ai khẩn hoang được bao nhiêu thì được hưởng bấy nhiêu , nhằm chiêu dụ dân ly tán về xây làng lập ấp .

Bãi đất nhà nàng cũng không to tát gì lại nằm bên lở , nó bé dần sau mỗi mùa lũ . Ông già ngư phủ đã hết ngày này qua tháng khác phát quang rồi quây rồi rào . Sẵn tre pheo , sẵn lau sậy hết ô này đến ô khác như mê trận như bàn cờ nếu không có người dắt chắc lạc . Vùng đất bãi sẵn chim , sẵn thú . Ngói , cu , chim gáy ,vịt trời , le le , cò , vạc , …những đàn chim di trú đi về theo mùa , mùa gặt hái , mùa quả chín . Theo sau chúng là lũ chim săn mồi ! Thú cũng những loài thú ăn cỏ , những loài thú ăn thịt .. rồi các loài rắn ,bò cạp , rết , muỗi , vắt .. nếu không có những hàng rào khô có , sống có thì mùa màng sẽ bị tàn phá và chính những người đang sống trên đó cũng khó mà tồn tại được . Cha nàng là người từng trải và biết việc : từng ô, từng ô nào rau , ngô, khoai sắn , những khu chăn thả những con thú sập bẫy … chàng đã thấy những con mang , con hoãng què nhẩy choi choi trên những chiếc chân lành ra đón cậu em nàng đòi ăn ! Người đất bãi sợ nhất là lợn rừng , chứ không phải sợ cọp . Sẵn thú , sẵn thức ăn chúng không hề tấn công con người . Lợn rừng lại khác chúng ăn một phá mười , gặp người là tấn công ngay . Lợn mẹ tấn công để bảo vệ con , những con lợn đực hung hẵn , những con lợn độc đến hổ chúng chẳng hề tha … Ông già ngư phủ chẳng cần phải lên rừng đi săn mà lúc nào cần là có thú ăn . Ông tạo một rãnh đất rồi rào kín hai bên ,rãnh đất được dẫn vào một chiếc hố sâu đã được đặt phên che cỏ . Ngô , khoai hoặc sắn được rắc trên rãnh và ông có thú ăn . Thảo nào chàng thấy ông già ngư phủ đem thịt rừng vào bán cho các chủ lò luôn . Nhưng chàng thích nhất đàn chó nhà nàng loài chó mặt hoẵng , ngực nở , bụng thon chân dài , biết bơi , biết trèo dai sức và với thú dữ chúng biết quần chiến . Trong số đó có con mực ,chị em nàng yêu nhất . Nhoắt một cái là nó biến và khi về là có chiến lợi phẩm mang về .Thế mà một lần ,nếu cha nàng không nhanh thì chị em nàng đã gặp hiểm nguy không biết đằng nào mà lường . Mực lại lỉnh đi chỉ thấy vẳng nghe tiếng nó sủa – điều này thường bị cấm , rồi thấy nó về thở hồng hộc phủ phục dưới chân nàng . Chị em nàng vừa vụt dậy mực chạy trước thì vừa vặn cha nàng về . Khoan ông hét rồi vơ vội thanh đoản đao chạy theo chị em nàng ,ngoài chân bãi một con lợn rừng chắc mới tách đàn bị mực cắn toác họng đang còn rên lên những tiếng kêu bi thương ! Từ xa phía cuối chiều gió con lợn mẹ lông gáy dựng ngược nhe nanh phi hết tốc lực trờ tới ! Cha nàng cũng vừa phóng tới , ông tạt người khom mình sọc ngang thanh đao chỉ nghe thấy tiếng con lợn mẹ hộc lên một tiếng …ngoài kia gió thốc trên triền sông bốc những ngọn cát cất lên cao rồi ném xuống tạo lên những tiếng rào rào như mưa , mùi cỏ mục ,mùi đất , mặt sông sóng rỡn rạt rào !
……………..
Kì sau tiếp

Nguồn: NST Hạnh Trường

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.