CHUYỆN LÀNG GỐM (15)

Ký ức xưa lại hiện về , dòng sông lờ lững và con đò cũng lờ lững . Nắng phản chiếu qua làn sóng nước hắt lên mầu má , bờ vai căng tròn , bộ ngực căng đầy , làn da bánh mật , cái nhìn hút hồn làm chàng trai mới lớn xao động ! Nàng dứt khoát không nhận khoản tiền bá chàng đưa thêm.– cháu cứ nhận đi , cái này là ta gửi biếu ông nhà , hôm nay chắc ông nhà có việc gì hẳn là bận nên cháu đi thay phỏng ?
– Dạ ông cho thì nhà cháu xin , nhưng nhà cháu không được phép nhận những gì không phải là của mình .!
Người đẹp giọng nói cũng đẹp ,chàng quên cả phép tắc dán mắt vào cô lái đò …
Bến đò còn đó không biết người đã đi lấy chồng chưa ?
Mặt trời đã lên được một con sào ,dưới lòng sông thấy thấp thoáng những bóng thuyền ngược xuôi , thuyền bè tránh đi đêm và đi sớm vì sợ cướp . Có thể dễ dàng nhận ra thuyền nhà quan , thuyền nhà giầu , thuyền buôn qua cờ hiệu , qua mui thuyền , qua lá buồm ,qua những gia nhân , chân sào , chân chèo .
Ba khắc với mười dặm đường những bàn chân tuổi trẻ vượt ngon ơ! Nghỉ một khắc lại mười dặm tiếp , bữa cơm do những hoả đầu quân chuẩn bị sẵn đang chờ ! Cá kho măng chua , canh thịt cò nấu lá dang thả giá đỗ xanh , mẻ giá ngâm đầu tiên , canh măng mãi chán lắm rồi !
Trung sỹ hớn hở ra mặt , lượn lờ từ mâm này qua mâm khác chỉ sợ có người bỏ ăn :
– cho các người nghỉ ba khắc , về hành binh một lèo các ngươi có thực hiện được không ? Vừa nói trung sỹ Hoắc vừa bẻ từng tảng cháy cơm ấn vào tay từng binh sỹ !
Cơm chưa rời đũa , mắt đã đờ ,ngả lưng xuống thảm cỏ giấc ngủ đã về .
Lũ quạ tò mò đi loanh quanh đám người kêu lên với cái giọng khàn khàn – à … à . Mặt trời đứng bóng in hình những đám tổ quạ lởm chởm .
Hoá ra đi thì lâu mà về thì nhanh sức trẻ đang tràn trề , điều tưởng khó đã vượt qua chàng Vương thấy lòng mình thơi thới !
Kỳ sau tiếp

Nguồn: NST Hạnh Trường

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.