Vợ quẳng thúng gánh vào đống rơm, rồi ấm ức cáu cẳn:
-Mong có ngày vang vẻ. Em chẳng nề hà, theo anh đến bất kể đâu, chỉ để ngắm nhìn vài ba món gốm cổ…
-Có gì mà phân trần với anh thế? Ra ngoài đường xắn ống tay áo với mấn-váy lên mà tỏ chí đi!
-Anh quá đáng một vừa hai phải được không? Em hết lòng vì sự nghiệp gốm của anh mà lại nhận được những lời bạc vậy à?
Té ra, con bạn thân của vợ trong lúc chành choẹ khoe tiền vàng và quan hệ đã mổ vào lòng tự hào gốm cổ của mụ vợ tớ với lời vùi dập phũ phàng:
-Thằng chồng mày gàn dở kinh niên. Mày lại lên cơn bốc đồng với gốm, truyền thống, rồi nữa văn hoá. Thôi, thực tế một chút đi, kẻo tiền hết lại thêm tâm thần đấy!
-Chúng nó đã quá thực dụng lại còn ham hố đua tranh thì làm sao hiểu được đời sống “thượng tầng kiến trúc” hả em!
-Thôi đừng cao siêu! Anh nói dễ một chút cho em nghe thủng đi.
-Này nhé: Cái lãi của người chơi gốm cổ là không đong đếm được. Tạm liệt kê ba cái lợi:
1) Có công ăn việc làm vì ngày nào chẳng lượn lờ, chờ đợi hoặc hóng hớt;
2) Được chém gió trên phây và hãnh diện với những người từng nghe phong thanh về đồ cổ;
3) Luôn thưởng thức vẻ đẹp và siêu giá trị…
-Em không cần những thứ đó! Khi nào có tiền hả anh?
Bố anh cũng không trả lời được!!! Nhưng chỉ dám lẩm bẩm thôi.
Nhờ mọi người đoán xem khi nào em có tiền từ những món đồ bé tý ti nhé!
Nguồn: https://www.facebook.com/vietnam.gomco/posts/384100692048153