CHUYỆN LÀNG GỐM (7)

Và rồi một ngày như mọi ngày chàng ghé mảng cập bờ lên chơi nhà nàng , vật đầu tiên chạy ra đón chàng vẫn là con mực . Quà đem biếu cha con ông Thái là giỏ bánh bèo nhà nấu , những chiếc bánh đựng trong lớp lá chuối khum khum nhân thịt băm mộc nhĩ hành tươi trên nền bánh trắng trông thật bắt mắt . Hai anh em rảo bước qua lớp cổng rào thì thấy đàn chó hộc lên phi xuống bãi . Một chiếc thuyền gỗ nhỏ loại sáu mái chèo mui kín mít ghé thúc lên bờ , một đám năm , sáu người bịt mặt tay lăm lăm đao , kiếm , giáo, mác , gậy gộc nhẩy lên bờ . Thấy đàn chó chúng khựng lại , đàn chó đã được huấn luyện quây lấy đám người lạ nhe nanh cong người chỉ chờ lệnh chủ nhẩy xổ vào tấn công .– cướp , rất nhanh Thái quay người chạy vọt về trong , vừa lúc ông Thái giật nhanh cây sào chống tấm liếp cửa lao vụt ra . Ông suỵt bầy chó rồi quát khẽ :
– Các người là ai ?
Lũ chó nghe lệnh chủ lùi lại nhưng vẫn giữ khoảng cách tấn công .
Thấy chó không cắn ,người không làm dữ một tên thét lên giọng the thé :
– Cướp đây , có gì thì nộp hết ra đây thì chúng ông sẽ tha cho mạng sống nhà các người !
Thoắt một cái đã thấy Thái quay ra trên tay là cái bùi nhùi lửa quăng lên một đám rạ mục nằm vắt trên một chạc cây cao . Một thằng cầm gậy hét :
– Á à ! mày định đốt lửa hiệu à ? Rồi hắn phi người về phía Thái . Rất nhanh như một bản năng, một cái ngáng chân và một cú đá tạt sườn khiến tên cướp ngã vập mặt xuống liếp rau bên vườn ôm ngực thở như ngáp cá . Cả bọn cướp à lên xông vào ! Ông Thái mặt tỉnh như không , cây gậy trên tay dứ , gạt , sọc mỗi đường gậy là một tên ngã xuống ôm cổ thở gấp . Như xong mọi việc thường ngày ông Thái buông gậy phủi tay bước vào liếp rau lật ngửa tên cướp bị chàng đá ngã lên sờ tay lên ngực kiểm tra xem cú đá có làm gẫy xương sườn tên cướp không ? Không thấy gì chàng yên tâm giật tấm khăn che mặt của tên cướp xuống . Chàng điếng người :
– A ! Thằng Côi – thằng Côi con lão Côi chuyên nghề đạp đất cho nhà chàng . Những quả đất được vật thành đống tròn to hơn cái thúng đại ! Người đạp đất đi vòng tròn dùng mép ngoài của bàn chân đạp miết như cắt từng lớp để làm nhuyễn đất ! Lão Côi dân ngụ cư trốn tránh từ đâu đến làm thuê cho lò gốm nhà chàng rồi có vợ , có con , có nhà , có đất . Nay lão chết nấm mồ còn chưa xanh cỏ thằng con đã đi ăn cướp . Thằng Côi lóp ngóp bò dậy quỳ sụp xuống vái như tế sao :
– con lạy ông , con lạy cậu chủ tha cho con ….
Ông Thái quát khẽ :
– Lũ kia không tụt khăn bịt mặt xuống còn chờ đến bao giờ nữa !
Ngoài bến năm sáu chiếc mảng có , thuyền có , độc mộc có ào ào có dễ đến hai chục người đàn ông nhẩy lên ! Chỉ thấy họ chắp tay xá ông Thái rồi lẳng lặng đứng quây quoanh bọn cướp !
Ông Thái nhìn những khuôn mặt hốc hác vì đói hất hàm :
– Thôi tha cho bọn chúng ! Cút ,ta còn thấy chúng bay lảng vảng ở quãng sông này thì đừng có trách ta ! Đoạn quay sang đám người mới đến nhắc :-các ngươi giấu thuyền rồi quay lại đây ăn với ta một bữa cơm !
Lũ cướp dạ dạ rồi lui lủi ra ngoài bãi , riêng thằng Côi cứ sụp xuống ôm lấy chân chàng
van xin :
– con lạy cậu ! cậu thương con! Cậu đừng nói với ai chuyện này , làng nước mà biết thì con chỉ còn nước bỏ làng mà đi ! Cậu chủ ơi ? Con còn mẹ già thầy con lại vừa mới chết . Cứ thế nó hờ chàng , tuổi ấy nào chàng đã đủ lịch duyệt để xử lý những tình huống như thế này bao giờ ! Bắt chước cách xử sự của các bậc trưởng thượng chàng đỡ thằng Côi dậy :
– Ngươi cứ về đi ta hứa , nhưng lần này thôi đấy nhé !
Ngoài bến đã thấy lao xao :
– Thưa ông ! Ông xem này – thế có may không chúng con đang qua chỗ cái ngòi thấy nàng đang tợp nước thế là cho nàng một mũi dáo , vào vạc !
– ngươi chỉ được cái tếu táo , ra gọi bọn người kia lại ta có việc đây !
Không biết từ bao giờ bên cạnh ông Thái xuất hiện một ông già còn rất quắc thước đứng đợi việc . Không ngoảnh lại ông Thái nhắc :
– Bõ chạy ù ra đằng sau bê cho ta thúng gạo và dăm cái bị cói lên đây cho ta mau !
Lão bộc dạ một tiếng rồi quay vào !
Lũ cướp quay vào với nét mặt đầy lo âu sợ sệt , một tên bẩm :
– dạ thưa !Ông dậy gì chúng con ?
– Ta cho các ngươi mỗi đứa vài thưng gạo , một ít thịt , đấy chúng bay xem của nả ngoài kia đầy ra đấy sao không biết lấy cho mình mà đi làm những điều tàn ác !
Quay sang đám người nhà ông Thái nhắc : – xả đôi con lợn ra , mình ăn một nửa ,còn một nửa cho mỗi đứa một miếng . Đoạn ông nhắc lũ cướp : chúng bay nhận gạo và thịt rồi về đi nhớ sống cho nó tử tế !
Kỳ sau tiếp

Nguồn: NST Hạnh Trường

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.